Tuyến đường sắt Thống Nhất là một tuyến đường sắt nổi tiếng, một “động mạch” bằng thép chạy suốt chiều dài của Việt Nam. Nó đã được hoàn thành vào năm 1936, khi Pháp còn cai trị Đông Dương. Những chuyến tàu đã chạy trong 18 năm ngắn ngủi trước khi người Pháp rút Việt Nam và đất nước chia thành hai miền Bắc và Nam. Mãi đến năm 1976, các chuyến tàu mới được nối lại.
Giờ đây, mỗi ngày có từ 4 - 5 chuyến tàu khởi hành từ Hà Nội, một nhà ga đẹp mang phong cách kiến trúc Pháp đi Vinh, Huế, Đà Nẵng, Nha Trang… và kết thúc tại TP HCM. Các toa tàu có điều hòa không khí, giá cả phải chăng, cung cấp một phương tiện giao thông khá thoải mái cho người dân địa phương và du khách.
Tôi đã chọn toa tàu “nằm mềm” loại tốt nhất cho hành trình từ Hà Nội đến Đà Nẵng. Giá vé cho hành trình dài 500km này chỉ tương đương 59USD. Chuyến tàu khởi hành lúc 7h tối.
Tuyến đường sắt Thống Nhất là một tuyến đường sắt nổi tiếng, một “động mạch” bằng thép chạy suốt chiều dài của Việt Nam. Nó đã được hoàn thành vào năm 1936, khi Pháp còn cai trị Đông Dương. Những chuyến tàu đã chạy trong 18 năm ngắn ngủi trước khi người Pháp rút Việt Nam và đất nước chia thành hai miền Bắc và Nam. Mãi đến năm 1976, các chuyến tàu mới được nối lại.
Giờ đây, mỗi ngày có từ 4 - 5 chuyến tàu khởi hành từ Hà Nội, một nhà ga đẹp mang phong cách kiến trúc Pháp đi Vinh, Huế, Đà Nẵng, Nha Trang… và kết thúc tại TP HCM. Các toa tàu có điều hòa không khí, giá cả phải chăng, cung cấp một phương tiện giao thông khá thoải mái cho người dân địa phương và du khách.
Tôi đã chọn toa tàu “nằm mềm” loại tốt nhất cho hành trình từ Hà Nội đến Đà Nẵng. Giá vé cho hành trình dài 500km này chỉ tương đương 59USD. Chuyến tàu khởi hành lúc 7h tối.
Căn buồng trên toa tàu được chia thành nhiều ngăn giường, dù không sang trọng nhưng khá thoải mái và sạch sẽ. Có cả một cái bàn nhỏ và một ổ cắm điện dành cho những tiện ích quan trọng, điều mà không phải phương tiện giao thông nào cũng có trong những chuyến du lịch span style="color:#000000;">.
Khi chiếc xe giải khát đi qua, tôi đã chọn một chai bia Hà Nội và trò chuyện với bạn cùng phòng trước khi có một giấc ngủ khá dễ chịu trên giường cá nhân. Tòa tàu chỉ rung nhẹ trong cuộc hành trình dài không quá khó khăn để thích nghi với điều này.
Tàu hỏa VN "quá ấn tượng" với khách Tây
Sáng hôm sau, khi tôi tỉnh dậy, Việt Nam chào đón tôi bằng phong cảnh vùng mù nông thôn Việt Nam đang thoăn thoắt trôi qua ô cửa sổ: đó là những cánh đồng lúa, những chú trâu, làng mạc và trang trại. Có một tiếng gõ cửa, và nhân viên của toa tàu đưa chúng tôi đưa bữa sáng miễn phí với mỳ kiễu Tây và trà nóng.
Sau khi hoàn tất bữa sáng, đoàn tàu phanh lại và loa phóng thanh thông báo chúng tôi đã đến Huế. Lúc này là 8h02. Huế là Thủ đô của Việt Nam cho đến năm 1945 và bây giờ là một điểm nhấn trong hành trình của hầu hết khách du lịch với các di tích cổ hoặc một chuyến đi thuyền ngắm cảnh trên sông Hương.
Bởi vậy, không có gì ngạc nhiên khi thấy hàng đoàn khách phương Tây lũ lượt xách hành lý rời khỏi đoàn tàu để bước xuống sân ga. Họ được thay thế bởi những đoàn khách tiếp tục cuộc hành trình về phía Nam.
Du khách có thể thưởng thức nhiều cảnh đẹp của Việt Nam từ đoàn tàu Thống Nhất.
Đoàn tàu tiếp tục chạy, khoảng một giờ sau chúng tôi đã đến một vùng duyên hải bằng phẳng với những bãi biển trống trải, những hòn đảo ngoài khơi xa. Đoàn tàu bắt đầu giảm tốc khi tiến vào các dãy núi nằm sát biển.
Với một tốc độ chậm rãi, đoàn tàu dần dần leo lên sườn núi. Tại đây, hành khách có thể ngắm nhìn khung cảnh kì vĩ với những vách núi dốc đứng lớm chởm các tảng đá ôm lấy bờ biển xanh ngắt.
Tuyến đường núi cũng đi xuyên qua một loạt các đường hầm. Ở mỗi cửa hầm có một nhân viên bảo vệ mặc đồng phục cầm một lá cờ màu làm tín hiệu . Đoàn tàu đã đến đèo Hải Vân, nơi bạn có thể choáng ngợp khi ngắm nhìn vùng biển tuyệt đẹp từ trên sườn núi cao rậm rạp cây cối.
Qua đèo, đoàn tàu tăng tốc khi xuống núi và khoảng 10h30 thì đến nhà ga của Đà Nẵng - thành phố lớn thứ 5 của Việt Nam, đồng thời cũng là một điểm du lịch nổi tiếng nằm gần Di sản thế giới Hội An.
Tôi tạm ngừng cuộc hành trình bằng tàu hỏa tại Đà Nẵng để nghỉ ngơi và trở lại ga vào buổi trưa để mua vé đi TP HCM. Lần này vẫn là một toa tàu “nằm mềm”, có điều hòa không khí. So khi đi từ Hà Nội, toa tàu lần này có thiết kế cũ hơn, nhưng vẫn khá thoải mái và quan trọng là vẫn có những ổ cắm điện. 1h30, đoàn tàu khởi hành.
Tôi dành cả buổi trưa để thư giãn, đọc sách và lập các kế hoạch cho thời gian ở Sài Gòn. Bữa trưa là một bát mì ăn liền tôi mua từ một gian hàng tại ga Đà Nẵng . Nó được trần với nước sôi miễn phí ở cuối hành lang toa tàu. Hoàng hôn buông xuống khi đoàn tàu băng qua những những ô vuông bất tận của những cánh đồng lúa.
Tôi mua vé cho bữa ăn tối với giá chưa đến một bảng Anh. Khoảng nửa giờ sau, xe nhà ăn đến đưa tôi một khay với cơm trắng, một đôi đũa, thịt gà, rau, một chai nước khoáng và nước canh đựng trong một chai nhựa. Tôi chén sạch và tráng miệng bằng bia Sài Gòn, được thay thế cho bia Hà Nội trong hành trình về phía Nam.
Sau khi đoàn tàu dừng lại tại Nha Trang, tôi ngủ thiếp đi và đến 5h sáng hôm sau đã có mặt tại sân ga Sài Gòn